
Hang nằm ở độ cao như hiện nay là do vận động nâng trong giai đoạn Tân kiến tạo.

Nét độc đáo của hệ thống hồ Thang Hen là các hồ liên thông với nhau và với các dòng chảy mặt hoặc dòng chảy ngầm.

Động Dơi ẩn mình trong những rừng cây, đứng trước cửa động phóng tầm mắt ra xa là nhìn thấy những ngôi nhà truyền thống của người Tày, Nùng.

Động Ngườm Ngao phát triển trong đá vôi chứa nhiều hóa thạch san hô, huệ biển, được thành tạo ở vùng biển cổ cách ngày nay khoảng 400 triệu năm.

Thác Bản Giốc là một trong những thác nước tự nhiên hùng vĩ, một trong bốn thác nước lớn và đẹp nhất trong số các thác nước nằm trên đường biên giới.

Sự tồn tại của văn bia khẳng định chủ quyền quốc gia Đại Việt ở vùng biên viễn.

Chuông chùa Viên Minh là loại chuông lớn, cao 1,6m, đường kính phần rộng nhất gần 1m.

Tết Đoan ngọ được tổ chức vào mùng 5 tháng Năm âm lịch, còn gọi là "Tết giết sâu bọ".

Tết Thanh minh còn gọi là tết “so slam, buôn slam”, là ngày lễ quan trọng trong năm, đã đi sâu vào tiềm thức của mỗi người dân nơi đây.

Đắp nọi có nghĩa là Nguyên đán nhỏ, là tết đưa tiễn tháng Giêng.

Tết Nguyên đán diễn ra từ ngày 30 tháng Chạp năm cũ đến hết mùng 3 tháng Giêng âm lịch của năm mới.

Ngày Đông chí thời tiết giá lạnh, đồng bào làm bánh trôi (còn gọi là phù noỏng, còn phu phủ).

Tết Trùng thập có ý nghĩa rửa và trả công cấy lúa cấy lêm cất lúa.

Tết Mừng cơm mới có ý nghĩa là chào đón, mừng mùa thu hoạch mới.

Trong buổi lễ, người ta tổ chức vui chơi cho các em nhỏ, gọi là Tết trông trăng vào buổi tối rằm.

Với người Cao Bằng, Tết Rằm tháng Bảy là một trong hai cái tết quan trọng nhất của năm.

Tết này có ý nghĩa là thu via, trả công cho trâu, bò sau khi cày kéo làm mùa vụ.

Các lễ hội đến chùa trên địa bàn tỉnh Cao Bằng được tổ chức từ khoảng mùng 6 đến ngày 15 tháng Giêng âm lịch.

Tiết Thanh minh hằng năm, bà con dân tộc Nùng An, xã Phúc Sen, huyện Quảng Hòa và nhân dân trong vùng lũ nức trẩy hội Thanh minh.

Lễ hội Lồng tồng (hay Lồng tồng) là lễ hội quan trọng nhất trong năm của đồng bào dân tộc Tày, Nùng, gắn liền với nông nghiệp lúa nước.

Ban đầu, lễ hội được tổ chức chỉ mang tính chất là một lễ hội cầu mùa đơn thuần, đến thế kỷ XI, lễ hội có thêm những hoạt động gắn liền với khao quân ăn mừng chiến thắng của Tướng quân Nùng Trí Cao.

Lễ hội diễn ra vào dịp đầu Xuân, gắn với tên người phán thực, ước mong về mùa màng tươi tốt, sinh sôi nảy nở.

Trong tiếng Tày, Nùng “Then” có nghĩa là “Thiên”, tức là “Trời”, và lời hát giúp gửi những lời ước mong của dân làng đến nhà Trời.

Múa khèn của đồng bào Mông được truyền qua nhiều thế hệ.

Sli, lượn là những làn điệu dân ca phổ biến và đặc sắc của cộng đồng dân tộc Tày, Nùng ở Cao Bằng.

Dân tộc Dao ở Cao Bằng có hai nhóm: Dao Tiền và Dao Đỏ. Mỗi nhóm Dao đều có những điệu dân ca đặc trưng.

Hát Dá hai là loại hình dân ca nổi tiếng, đặc sắc của dân tộc Nùng miền Đông tỉnh Cao Bằng với nhiều lần điệu thể hiện đạt trạng thái tâm lý vui, buồn, yêu, ghét…

Trang phục truyền thống của người Sán Chỉ ở Cao Bằng có phần đơn giản hơn nhưng vẫn ẩn chứa những nét độc đáo riêng biệt.

Trang phục người Lô Lô Đen ở Cao Bằng vừa phù hợp với nhu cầu sử dụng, nhu cầu thẩm mỹ và thống qua đó còn biểu hiện những giá trị văn hóa của dân tộc mình.

Dân tộc Dao ở Cao Bằng gồm 02 nhóm Dao Đỏ và Dao Tiền; nhìn vào trang phục có thể phân biệt được 02 nhóm Dao này.

Trang phục truyền thống của người Mông chủ yếu may cắt bằng vải lanh tự dệt với màu sắc sặc sỡ, hoa văn bắt mắt đặc trưng.

Trang phục nữ giới người Nùng có khá nhiều điểm tương đồng với phụ nữ Tày, song màu sắc, kiểu cách và kích thước lại khác nhau.

Trang phục dân tộc Tày trang nhã, nền nã, chủ yếu là màu chàm, thể hiện tính cách của người Tày chân thành, trầm lắng và sâu sắc.

Nhà ở truyền thống của các dân tộc tại Cao Bằng chủ yếu có 03 kiểu nhà: nhà sàn, nhà đất, nửa sàn nửa đất.

Nghề làm giấy bản là một nghề thủ công truyền thống, đã tồn tại lâu đời ở Cao Bằng, phổ biến ở một số xã như làng Nà Mạ, xã Trường Hà và Lũng Quang.

Nghề làm hương là nghề thủ công truyền thống, đã tồn tại lâu đời ở Cao Bằng, phân bố ở một số huyện như: Hà Quảng, Trùng Khánh…

Đa số các dân tộc nội địa sử dụng màu chàm là màu sắc đặc trưng để làm nên các bộ trang phục truyền thống.

Nghề dệt thổ cẩm được truyền lại qua nhiều thế hệ, thể hiện sự khéo léo và tinh tế của người phụ nữ vùng cao.

Nghề rèn là niềm tự hào của đồng bào Nùng An ở xã Phúc Sen. Người Nùng An ở đây luôn gìn giữ nghề và trao truyền cho các thế hệ tiếp theo.

Đàn tính là nhạc cụ không thể thiếu trong nghệ thuật hát Then và trong đời sống văn hóa tinh thần của các dân tộc Tày, Nùng ở tỉnh Cao Bằng.

Từ bao đời nay, người Dao Tiền ở Cao Bằng đã có nghề in hoa văn sáp ong trên vải, công việc này do người phụ nữ đảm nhiệm.

Các sản phẩm thêu của bà con với những hoa văn đẹp, tinh tế, mang nhiều ý nghĩa khác nhau, thể hiện đời sống văn hóa, tín ngưỡng của dân tộc Dao.

Đối với người Dao nói chung, bạc là đồ trang sức không thể thiếu, hầu như mỗi dịp lễ hội trong cộng đồng người Dao đều sử dụng đồ bạc chạm khắc.

Với người Mông, sợi lanh không chỉ là vật liệu cơ bản để dệt vải mà còn là phần quan trọng của văn hóa, tín ngưỡng, tâm linh.

Đường phên nơi đây nổi tiếng không chỉ bởi chất lượng đường rất đặc, thơm, mà còn nhờ vùng đất.

Lễ hội được tổ chức vào đầu tháng 10 tại Khu du lịch thác Bản Giốc, với mục tiêu giới thiệu, quảng bá hình ảnh, quê hương, vùng đất Cao Bằng nói chung, đặc biệt là danh thắng thác Bản Giốc.

Lễ hội Về nguồn Pác Bó, xã Trường Hà, huyện Hà Quảng được tổ chức từ năm 2019, diễn ra vào mùng 01 tháng Hai âm lịch. Lễ hội bao gồm: phần lễ và phần hội.